Soneto 5

 


SONETO 5
 
Đừng chạm vào đêm, không khí, bình minh
chỉ đất đai nuôi những gì tốt đẹp
táo đang xanh tốt nhờ nguồn nước sạch
và đất đai màu mỡ của quê em.
 
Từ Quinchamalí sinh ra đôi mắt em
đến Frontera tạo bàn chân em đấy
em là đất đen mà anh biết tới
giữa hai chân em anh thấy mùa màng.
 
Anh quên nụ hôn trước khi yêu em
em là người Araucana, em có biết
con tim anh nhớ cái miệng của em
 
anh lảo đảo trên đường như bị thương
cho đến khi hiểu rằng anh tìm thấy
vùng đất mình có núi lửa, những nụ hôn.
________________
*Quinchamalí là thị trấn ở Ñuble, Biobío, Chilê; La Frontera là vùng địa lý xung quanh sông Biobío.
 
Soneto 5
 
No te toque la noche ni el aire ni la aurora,
sólo la tierra, la virtud de los racimos,
las manzanas que crecen oyendo el agua pura,
el barro y las resinas de tu país fragante.
 
Desde Quinchamalí donde hicieron tus ojos
hasta tus pies creados para mí en la Frontera
eres la greda oscura que conozco:
en tus caderas toco de nuevo todo el trigo.
 
Tal vez tú no sabías, araucana,
que cuando antes de amarte me olvidé de tus besos
mi corazón quedó recordando tu boca,
 
y fui como un herido por las calles
hasta que comprendí que había encontrado,
amor, mi territorio de besos y volcanes.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài thơ đầu tiên của tôi

      TÔI XIN THÚ NHẬN RẰNG TÔI ĐÃ SỐNG  (Confieso que he vivido) Bài thơ đầu tiên của tôi Bây giờ tôi sẽ kể câu chuyện về các loài chim. Tr...