Soneto 3

 


SONETO 3
 
Tình nghiệt ngã, hoa tím mọc đầy gai
giữa niềm đam mê và bao nỗi khổ
ngọn giáo lên ngôi bằng cơn thịnh nộ
con đường nào dẫn em đến hồn tôi?
 
Tại sao đốt lên ngọn lửa hở người
vào chiếc lá trên đường tôi lạnh lẽo?
Chỉ đường cho em là hoa là đá?
Làn khói nào chỉ em đến nhà tôi?
 
Quả thật sau đêm lạnh lẽo kinh hoàng
bình minh đã rót đầy trên ly rượu
mặt trời lên và sương khói đã tan
 
tình nghiệt ngã vây lấy tôi không ngừng
cho đến khi buộc bằng gai và kiếm
mở ra con đường cháy bỏng trong tim.
 
Soneto 3
 
Áspero amor, violeta coronada de espinas,
matorral entre tantas pasiones erizado,
lanza de los dolores, corola de la cólera,
por qué caminos y cómo te dirigiste a mi alma?
 
Por qué precipitaste tu fuego doloroso,
de pronto, entre las hojas frías de mi camino?
Quién te enseñó los pasos que hasta mí te llevaron?
Qué flor, qué piedra, qué humo mostraron mi morada?
 
Lo cierto es que tembló la noche pavorosa,
el alba llenó todas las copas con su vino
y el sol estableció su presencia celeste,
 
mientras que el cruel amor me cercaba sin tregua
hasta que lacerándome con espadas y espinas
abrió en mi corazón un camino quemante.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài thơ đầu tiên của tôi

      TÔI XIN THÚ NHẬN RẰNG TÔI ĐÃ SỐNG  (Confieso que he vivido) Bài thơ đầu tiên của tôi Bây giờ tôi sẽ kể câu chuyện về các loài chim. Tr...