Soneto 19

 


SONETO 19
 
Khi bọt biển Isla Negra làm ướt em
bọt muối xanh, dưới mặt trời thành trắng
anh đứng nhìn một con ong bay lượn
ghé xuống mật ong của vũ trụ mình.
 
Nó bay qua bay lại rất chuyên cần
đậu lên hoa rồi vù vù cất cánh
nó khao khao lên vòng eo thanh mảnh
chích nọc độc bằng vết cắn của mình.
 
Nó giống như quả cam, như cầu vồng
như chiếc máy bay nhỏ nhoi trên cỏ
cất cánh ngay từ tiếng vọng đầu tiên
 
còn em bước ra khỏi biển, trần truồng
trở lại thế giới mặt trời và muối
bóng em trên cát như một thanh gươm.
 
Soneto 19
 
Mientras la magna espuma de Isla Negra,
la sal azul, el sol en las olas te mojan,
yo miro los trabajos de la avispa
empeñada en la miel de su universo.
 
Va y viene equilibrando su recto y rubio vuelo
como si deslizara de un alambre invisible
la elegancia del baile, la sed de su cintura,
y los asesinatos del aguijón maligno.
 
De petróleo y naranja es su arco iris,
busca como un avión entre la hierba,
con un rumor de espiga vuela, desaparece,
 
mientras que tú sales del mar, desnuda,
y regresas al mundo llena de sal y sol,
reverberante estatua y espada de la arena.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài thơ đầu tiên của tôi

      TÔI XIN THÚ NHẬN RẰNG TÔI ĐÃ SỐNG  (Confieso que he vivido) Bài thơ đầu tiên của tôi Bây giờ tôi sẽ kể câu chuyện về các loài chim. Tr...