Soneto 24

 


SONETO 24
 
Em thân yêu, hãy nhìn lên trời kia
những kẻ giặt giũ ăn mừng chiến thắng
mọi thứ đều xanh và sao lấp lánh
ngày, biển, con tàu vào cõi hư vô.
 
Hãy nhìn vào những cây anh đào ướt
mở bí ẩn của hoàn vũ lặng im
đưa tay chạm vào ngọn lửa màu xanh
trước khi những cánh hoa rơi xuống đất.
 
Trên bầu trời có khoảng rộng bao la
mở ra cho ánh sáng và cho gió
cho mưa và cho các ngôi sao kia.
 
Ta sống theo ý chí của trời xanh
ta chỉ đoán những gì trong vực thẳm
còn khoảng không bao la – khó vô cùng.
 
Soneto 24
 
Amor, amor, las nubes a la torre del cielo
subieron como triunfantes lavanderas,
y todo ardió en azul, todo fue estrella:
el mar, la nave, el día se desterraron juntos.
 
Ven a ver los cerezos del agua constelada
y la clave redonda del rápido universo,
ven a tocar el fuego del azul instantáneo,
ven antes de que sus pétalos se consuman.
 
No hay aquí sino luz, cantidades, racimos,
espacio abierto por las virtudes del viento
hasta entregar los últimos secretos de la espuma.
 
Y entre tantos azules celestes, sumergidos,
se pierden nuestros ojos adivinando apenas
los poderes del aire, las llaves submarinas.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài thơ đầu tiên của tôi

      TÔI XIN THÚ NHẬN RẰNG TÔI ĐÃ SỐNG  (Confieso que he vivido) Bài thơ đầu tiên của tôi Bây giờ tôi sẽ kể câu chuyện về các loài chim. Tr...