Soneto 11


 

SONETO 11
 
Anh khát khao giọng nói, bờ môi, mái tóc em
Anh lang thang trên phố, đói khát và im lặng
Bánh không nuôi được anh, bình minh làm anh chán
Anh chỉ tìm kiếm âm thanh của bước chân em.
 
Anh khao khát tiếng cười sắc ngọt của em
Và bàn tay có màu của lúa mì sắp thu hoạch
Và móng tay của em như viên đá màu hơi nhạt
Muốn nuốt làn da em như một quả hạnh nhân.
 
Anh muốn nuốt tia sáng trong vẻ đẹp đáng yêu
Sống mũi cao trên gương mặt của em kiêu hãnh
Muốn nuốt cái bóng thoáng qua ở giữa bờ mi.
 
Anh đói khát lang thang tìm kiếm sự trả thù
Anh đi tìm em, tìm con tim em nóng bỏng
Như con báo một mình trên hoang mạc Quitratue.
 
Soneto 11
 
Tengo hambre de tu boca, de tu voz, de tu pelo
y por las calles voy sin nutrirme, callado,
no me sostiene el pan, el alba me desquicia,
busco el sonido líquido de tus pies en el día.
 
Estoy hambriento de tu risa resbalada,
de tus manos color de furioso granero,
tengo hambre de la pálida piedra de tus uñas,
quiero comer tu piel como una intacta almendra.
 
Quiero comer el rayo quemado en tu hermosura,
la nariz soberana del arrogante rostro,
quiero comer la sombra fugaz de tus pestañas
 
y hambriento vengo y voy olfateando el crepúsculo
buscándote, buscando tu corazón caliente
como un puma en la soledad de Quitratúe.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài thơ đầu tiên của tôi

      TÔI XIN THÚ NHẬN RẰNG TÔI ĐÃ SỐNG  (Confieso que he vivido) Bài thơ đầu tiên của tôi Bây giờ tôi sẽ kể câu chuyện về các loài chim. Tr...