Soneto 33

 


SONETO 33
 
Em thân yêu, ta trở về nhà mình
cây nho có lẽ đã leo lên mái
cây vì em trang trí quanh phòng ngủ
và mùa hè đã đến ở ngoài sân.
 
Ta đi khắp thế giới với nụ hôn
thăm Armenia, xứ nhiều mật ngọt
bồ câu Tích Lan giữa trời xanh ngát
sông Dương Tử nằm chịu đựng ngày đêm.
 
Ta trở về với sóng biển rì rầm
ta trở về như đôi chim mù quáng
trong tổ nhớ về xứ sở xa xăm
 
bởi tình yêu bay không thể không dừng
cuộc đời ta lại hướng về phía biển
trở lại quê mình với những nụ hôn.
 
Soneto 33
 
Amor, ahora nos vamos a la casa
donde la enredadera sube por las escalas:
antes que llegues tú llegó a tu dormitorio
el verano desnudo con pies de madreselva.
 
Nuestros besos errantes recorrieron el mundo:
Armenia, espesa gota de miel desenterrada,
Ceylán, paloma verde, y el Yang Tsé separando
con antigua paciencia los días de las noches.
 
Y ahora, bienamada, por el mar crepitante
volvemos como dos aves ciegas al muro,
al nido de la lejana primavera,
 
porque el amor no puede volar sin detenerse:
al muro o a las piedras del mar van nuestras vidas,
a nuestro territorio regresaron los besos.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài thơ đầu tiên của tôi

      TÔI XIN THÚ NHẬN RẰNG TÔI ĐÃ SỐNG  (Confieso que he vivido) Bài thơ đầu tiên của tôi Bây giờ tôi sẽ kể câu chuyện về các loài chim. Tr...